Con Trai Không Nên Tắt Điện Thoại Trước

Thảo luận trong 'Tổng Hợp' bắt đầu bởi Goo.gl, 15 Tháng sáu 2021.

  1. Goo.gl

    Goo.gl Moderator

    Bài viết:
    Tìm chủ đề
    126

    Luôn chờ em tắt máy trước


    Ngày tốt nghiệp, cô gái nói với chàng trai: "Em muốn đi Bắc Kinh, Bắc Kinh là Thung lũng Silicon của Trung Quốc, ở đó có rất nhiều cơ hội, sau này rất dễ thành công."

    Chàng trai nói: "Anh về quê hương Tứ Xuyên, đó là thiên phủ chi quốc, gái đẹp rất nhiều, sau này em thành công rồi không cần anh nữa, anh cũng có thể dễ dàng tìm được người khác."

    Cô gái dùng đôi tay nhỏ xinh đấm vào lồng ngực to rộng của chàng trai, cong môi nói: "Anh đừng có mơ gái đẹp! Hừ, cho dù sau này em không cần anh thì anh cũng chỉ được yêu mình em, em không cho anh đi tìm bất kỳ cô gái nào khác."

    Chàng trai nắm lấy tay cô gái, hôn lên trán cô thật nhẹ nhàng, cười nói: "Ngốc à, cha mẹ chúng ta đều ở Tứ Xuyên, em lại đi Bắc Kinh, người con rể tốt là anh đương nhiên là phải về quê chăm sóc nhạc phụ nhạc mẫu chứ!"

    Cô gái mắt lóng lánh ánh lệ, vùi đầu vào lồng ngực chàng trai, không muốn rời xa..

    [​IMG]

    Hai người tuy ở xa nhau nhưng tình cảm không hề phai nhạt, tương tư nồng cháy chỉ nhờ vào điện thoại đi động để vơi bớt nhớ nhung. Gọi điện thoại, nhắn tin liên tiếp, hai người đều tận tâm tận lực cống hiến cho.. ngành bưu điện quốc gia.

    Ngày nọ, cô gái đọc được một câu chuyện, trong đó kể về đôi tình nhân. Mỗi lần gọi điện thoại, chàng trai luôn chờ cô gái tắt máy trước. Sau khi chia tay nhau, cô gái trải qua nhiều nỗi đời dâu bể thương tang, cô ta mới phát hiện ra thì ra người đàn ông yêu thương cô nhất chính là người luôn chờ cô tắt máy trước.

    Cô gái nhớ rõ câu chuyện khiến cô cảm động đó, một đêm, khi nói chuyện xong, cô bảo chàng trai tắt máy trước.

    Chàng trai ngạc nhiên nói: "Ngốc à, tắt máy còn phải phân biệt trước sau ư?"

    Cô gái nũng nịu nói: "Không chịu, bảo anh phải tắt máy trước, không nghe thì sau này em không lý gì đến anh nữa, cho anh tìm không được vợ đấy!"

    Chàng trai im lặng vài giây, rồi cười khẽ nói: "Biết rồi ngốc à, vì sự nghiệp.. lấy vợ vĩ đại, anh cúp máy trước đây, khỏi phải lãng phí tiền điện thoại."

    Cô gái nghe thấy tiếng tắt máy của chàng trai thì mỉm cười, thầm nói: "Anh yêu, em yêu anh, yêu anh còn nhiều hơn anh yêu em!"

    Từ đó về sau, mỗi khi hai người nói chuyện điện thoại, cứ đến lúc nói tạm biệt, cô lại cầm điện thoại im lặng chờ chàng trai tắt máy trước, còn chàng trai chỉ cười cười gọi tên cô: "Ngốc à" rồi tắt máy.

    Thời gian dần trôi, cô gái dần dần cảm thấy có chút tủi thân: "Anh không biết sao? Mỗi lần em chờ anh tắt máy trước, em đều thầm nói em yêu anh, vậy mà anh lại không biết." Cô muốn cho chàng trai đọc câu chuyện đó, để cho anh biết cô yêu anh đến chừng nào, để anh sẽ có một lần chờ cô tắt máy trước, để cô cảm nhận rằng mình được anh yêu đến mức nào.

    Cô gái kiên nhẫn chờ, hạnh phúc ngọt ngào của cô cũng có chút chua xót, cô nghĩ: "Có thể yêu một chàng trai theo một phương thức độc đáo nhất cả đời cũng là một loại hạnh phúc."

    - OOo-

    Giống như những người tha hương khác, ngày tháng của cô cũng không quá thoải mái, nhưng cô có thể sống trong chung cư, so với những người khác phải sống trong tầng hầm thì vẫn còn tốt hơn nhiều. Bao nhiêu mộng tưởng năm xưa đều đã bị mài mòn, nhưng cô gái vốn hiếu thắng vẫn không hề than vãn với chàng trai. Cô vẫn giữ tập quán thầm nói em yêu anh mỗi lần gọi điện thoại như cũ.

    Chung cư cô ở trị an không tốt lắm, thậm chí còn có một tên biến thái chuyên môn đi trộm quần áo lót của phụ nữ. Trước đây cô còn có một người bạn thuê ở cùng nên cũng không cảm thấy gì. Mấy hôm nay, cô bạn về quê có việc gia đình, một mình cô ở lại căn hộ hai phòng ngủ, cô chợt cảm thấy cô đơn và sợ hãi.

    Một đêm, cô đang ngủ chợt bị tiếng bước chân làm tỉnh lại. Cô lắng tai nghe thì tiếng bước chân đó đang tiến đến cửa căn hộ cô ở. Cô nắm chặt chăn, thân hình run rẩy co rút lại, không dám thở mạnh, nước mắt rơi không thành tiếng.

    Đột nhiên tay cô chạm phải chiếc điện thoại, giống như chụp được chiếc phao cứu sinh, cô lập tức nhắn tin cho chàng trai: "Anh yêu, em sợ quá!"

    Thật ra lúc đó anh đang ở Tứ Xuyên, một tin nhắn thì có tác dụng gì? Huống gì hiện giờ là nửa đêm, anh ta có lẽ đang ngủ say. Nhưng cô gái lại quên phải báo cảnh sát trước, lúc đó cô chỉ nghĩ đến anh.

    Mấy phút sau, chàng trai đã gọi điện lại. Cô nhẹ nhàng nhấn nút nghe, thanh âm chàng trai đầy vẻ quan tâm: "Ngốc à, em nhớ anh sao?"

    Cô gái cố gắng thấp giọng kể cho anh nghe về tình hình hiện tại, bên ngoài có lẽ có trộm, bây giờ cô sợ lắm.

    Chàng trai an ủi cô đừng sợ, anh nghĩ một chút, rồi lại bảo: "Em mở loa ngoài, chỉnh âm thanh lớn nhất, rồi chậm rãi đi tới cửa.. Tin anh đi, đừng sợ, em yêu!"

    Cô gái vốn thông minh, chàng trai chỉ nói một lần, cô liền hiểu ra ý định của anh, anh sẽ quát lớn trong điện thoại khiến cho người bên ngoài nghe thấy, biết trong nhà có đàn ông thì sẽ bỏ chạy, không dám làm gì.

    Cô gái căng thẳng đi tới cửa, mở loa ngoài, chỉnh âm thanh lớn nhất, nhẹ giọng nói với chàng trai: "Em tới cánh cửa rồi, cũng mở loa ngoài rồi."

    Lúc này cô biết chắc bên ngoài đang có người, hơn nữa còn không phải là một người, thậm chí cô còn nghe được tiếng nói chuyện khe khẽ của chúng.

    Khi thân hình cô đang run lẩy bẩy thì từ điện thoại vang lên tiếng quát: "Ai đang ở ngoài đó? Anh em mau dậy, có người tới!"

    Thanh âm đàn ông mạnh mẽ thô trầm khiến cho cô gái giật mình, người bên ngoài lại thêm sợ hãi, cô gái nghe thấy tiếng bước chân càng lúc càng xa, xem ra chúng bị dọa bỏ chạy rồi.

    Cô gái lúc này mới thở phào, ngã ngồi trên sàn nhà.

    Chàng trai chờ một lát rồi mới hỏi: "Người bên ngoài đi chưa, em yêu?"

    Cô gái khóc thành tiếng, nói vào điện thoại: "Anh yêu, em nhớ anh."

    Cô vẫn còn kinh sợ, anh nhẹ giọng an ủi hồi lâu. Đêm đó, hai người nói chuyện đến tận khi trời sáng. Cô nói: "Tắt máy thôi, nói chuyện lâu như vậy chắc là tốn không ít tiền đó!"

    Chàng trai cười: "Ngốc à!" Cô gái nói: "Ngốc mới yêu anh đó! Anh tắt máy đi, hôm nay đi làm coi chừng ngủ gật bị sếp mắng đấy!"

    Sau khi tắt máy, cô gái cảm thấy lòng ngọt ngào, cô hưởng thụ cảm giác an toàn chàng trai đem lại cho cô, bất quá chàng trai hình như đã hình thành thói quen tắt máy trước, lần này cũng không ngoại lệ. Cô nghĩ: "Anh tuy rất tốt nhưng cũng không yêu mình sâu đậm như chàng trai trong câu chuyện kia, anh chưa từng để mình tắt máy trước."

    - OOo-

    Những ngày này, trời bắt đầu nóng, nhiều bộ đồ của cô gái không có túi, vì vậy cô thường hay quên mag điện thoại, ví dụ như lúc nghỉ giữa giờ đi ăn thì cô để quên trên bàn làm việc, như lúc đi chơi với bạn thì để quên điện thoại trong nhà.

    Lần nào cô quay về cũng đều nhìn thấy những cuộc gọi nhỡ và tin nhắn của anh, cô cảm thấy lấy lại được chút công bằng, ha ha, lần nào cũng tắt máy trước, em không thể nhận điện thoại của anh coi như là trừng phạt nho nhỏ, cũng không đến mức oan uổng, heo ngốc à.

    Ngày 12 tháng 5, một ngày vô cùng bình thường, cô gái đang đánh vật với một núi công việc vất vả và mệt mỏi vì mơ ước càng ngày càng chùn nhụt của mình.

    Lúc sắp tan tầm, văn phòng chợt phát tin tức: "Vùng Vấn Xuyên tỉnh Tứ Xuyên chợt bị động đất, nghe nói không thua gì trận động đất ở Đường Sơn năm xưa."

    Cô gái kinh hoàng, vội đưa tay vào túi lấy điện thoại, mới phát hiện quên mang theo.

    Cô vội vàng lấy điện thoại bàn gọi cho chàng trai nhưng tín hiệu bị ngắt, gọi điện thoại cho số nhà của anh vẫn không được, xem ra mạng thông tin liên lạc ở Tứ Xuyên đã bị tàn phá hết rồi.

    Một dự cảm không lành chợt nổi lên, cô gái không chờ hết giờ đã vội vàng chạy xuống văn phòng, gọi taxi chạy về căn hộ chung cư của mình.

    Vừa mở điện thoại ra, cô nhìn thấy có đến hơn 50 cuộc gọi nhỡ, toàn bộ đều là anh gọi, ngoài ra còn có một tin nhắn chưa đọc.

    "Em yêu, em ngốc, bảo bối, anh muốn dùng hết tất cả những từ yêu dấu nhất để gọi em. Anh yêu em, còn hơn cả em yêu anh."

    "Từ lần em kiên trì đòi anh tắt máy trước anh đã biết, em nhất định đã từng đọc qua câu chuyện đó, nhưng mà em yêu, anh muốn nói cho em biết, anh yêu em, yêu rất nhiều.."

    "Thật ra anh cũng đã đọc câu chuyện đó từ lâu. Đó là một câu chuyện rất lãng mạn, lãng mạn vì nó mang âm hưởng tiếc nuối. Anh không cần lãng mạn kiểu đó, anh không muốn một chuyện tình lãng mạn vì dở dang! Ghi lòng tạc dạ sẽ làm tan nát con tim! Anh thà sống cùng em bình bình an an cả cuộc đời này, cũng không cần kiểu ghi lòng tạc dạ đó. Anh chỉ muốn mình bên nhau cả đời, trăm năm đầu bạc."

    "Anh không muốn đau khổ lãng mạn, anh chỉ cần hạnh phúc thật sự. Anh không khi nào dám quên mang điện thoại bên mình, anh sợ có một ngày em nhớ anh, nếu anh không mang theo điện thoại thì em sẽ rất buồn. Cho dù đi vệ sinh anh vẫn mang nó theo, mỗi đêm trước khi ngủ anh đều đổi một cục pin khác, lại chỉnh nhạc chuông thật to, anh lo lỡ như em đêm tối buồn bã muốn nói chuyện cùng anh, nếu như anh khóa máy thì em ở xa nhà lại càng thêm cô độc."

    "Mỗi lần em bảo anh tắt máy trước, anh biết đó là vì em yêu anh, anh rất vui, nhưng anh kìm nén không nói cho em biết những chuyện này, vì anh muốn đến lúc chúng ta già đi thì anh mới nói ra."

    "Ngốc à, có lẽ anh không thể bầu bạn cùng em được nữa, anh đã bị đè dưới móng nhà hai giờ rồi. Anh xin lỗi, anh không thể đi cùng em đến hết quãng đời còn lại."

    "Em yêu, anh muốn nghe tiếng em, anh gọi cho em liên tục, vì sao em không nghe máy? Nơi này lạnh quá, anh muốn ôm lấy em."

    "Em yêu, anh yêu em, lúc này anh sợ chết vô cùng, vì anh không thể tiếp tục bên em. Hơn nữa, anh còn sợ em sẽ quá mức đau lòng vì anh, đừng vậy, đừng quá bi thương. Anh đi đây, em ở Bắc Kinh tìm một người khác che chở, em là thiên sứ thánh khiết nhất trên thiên đường, không có ai bên cạnh bảo vệ em, anh sợ là em sẽ bị tổn thương."

    "Đáp ứng với anh, nếu như em tìm được một người nào yêu em như anh đã từng yêu, ngàn vạn lần đừng bao giờ không bắt máy, anh đã hiểu nỗi đau trong những lúc ấy như thế nào rồi."

    "Nếu có kiếp sau, anh nhất định sẽ lại tìm em, sẽ làm chồng em!"

    "Anh yêu em!"

    Nước mắt cô gái rơi lã chã trên những dòng tin nhắn.. Anh yêu, suốt kiếp này em vẫn là vợ anh. Kiếp sau, em nhất định sẽ lại tìm anh..
     
    ZeroAdmin thích bài này.
    Last edited by a moderator: 8 Tháng tám 2022
Từ Khóa:
Đang tải...