CHO EM SỐNG LẠI Hãy khóc đi em để bớt sầu Nỗi buồn cô phụ chuỗi canh thâu Trăng sương ánh nhạt trời hiu hắt Hoa lá hương tàn nắng hạn sâu Lờ lững lam trôi bầu lắng hạ Chập chờn tím phủ mảnh thương đau Cho thôi thống thiết đời cô lẻ Để nhớ, để thương, để chuyển màu! Nguyễn Thành Sáng
Tình Tan Mỗi độ thu về chạnh vấn vương Dòng sông năm cũ trải niềm thương Có con đò nhỏ đưa hồn nhớ Lạc nẻo tình đau rớt giọt buồn Lặng lẽ thời gian ôm giá tuyết Hắt hiu ngày tháng cuốn tàn hương Đêm sương ấp ủ bao lời nói Một áng mây trôi rã ánh đường Nguyễn Thành Sáng
Vương Vấn Tình Ai Miên man thao thức nghĩ như vầy Bến nước, con thuyền, mộng đắp xây Từng phút trào dâng nguồn cảm đấy Ngày đêm trăn trở nhịp rung này Tiếc cho lắt lẻo cầu trơn vậy Cách trở u hoài dạ héo ngây Ước vọng, hồn đan, xa chẳng thấy Để dài ảm đạm, mảnh sầu đây! Nguyễn Thành Sáng
Sao Em Nỡ Đập Vỡ Đàn Tôi đến tình yêu chẳng dối gian Vậy mà em cứ mãi lời than Xa gần, bóng gió niềm thay đổi Cao thấp trăng trời, bọt rã tan Khiến phủ mây mờ gieo sẫm tối Để mang ánh nhạt phả đen tàn Hương lòng, kỷ niệm còn đâu đó Sao nỡ đành tâm… đập vỡ đàn! 12/3/2017 Nguyễn Thành Sáng
Mãi Ánh Trăng Lòng Đây vườn hoa rũ có chi vui Chỉ lắm sương khuya rải bóng đời Lặng lẽ thu hình bên gác sách Âm thầm dựng mộng chốn cơ ngơi Bởi vầng mây xám loang màn khắp Để ánh trăng xanh cuốn nụ cười Nghĩa sống xưa trồng nuôi dưỡng sống Trọn đời thiết thạch mãi hồn ơi!... 13/3/2017 Nguyễn Thành Sáng