Những Bài Ca Dao Tục Ngữ Nói Về Tình Yêu Đôi Lứa

Thảo luận trong 'Văn Thơ' bắt đầu bởi Bảo Long, 6 Tháng mười một 2019.

  1. Bảo Long

    Bảo Long Member

    Bài viết:
    Tìm chủ đề
    187
    Tình yêu đôi lứa, tình yêu nam nữ là chủ đề được thể hiện sâu sắc nhất và cũng rõ nhất trong ca dao tục ngữ, vì tình yêu đôi lứa luôn là đề tài muôn thưở của kiếp người. Trong ca dao tục ngữ Việt Nam, tình yêu được thể hiện thật ý nhị, uyển chuyển, nhưng cũng có lúc thật chân thành mộc mạc; một thứ tình yêu mộc mạc chân quê, pha trộn hương đồng cỏ nội, thênh thang như đồng lúa và uyển chuyển nhẹ nhàng như đòn nước lững lỡ nhè nhẹ êm trôi của những dòng sông.

    [​IMG]

    Những câu ca dao về tình yêu đôi lứa

    A Man núi ngất tầng cao

    Ngó về chợ Giã nao nao can tràng

    Núi ngăn sao thấy được nàng

    Nhớ ai mặt võ mày vàng nhớ ai?

    -

    Ai bày luật lệ làm chi

    Để đôi con dì chẳng lấy được nhau.

    -

    Ai biểu thương mà anh không nói

    Đến bây giờ còn trách lỗi cho nhau

    Hai nhà có cách xa đâu

    An Vinh, An Thái còn câu hẹn hò

    Dòng sông chung một con đò

    Sao anh tiếc của chẳng đưa đồ hỏi xin.

    -

    Ai đi đâu đấy hỡi ai

    Hay là trúc đã nhớ mai đi tìm.

    -

    Ai đi muôn dặm non sông

    Để ai chất chứa sầu đong vơi đầy.

    -

    Ai làm cho dạ em buồn

    Cho con bướm lụy, chuồn chuồn lụy theo

    Ai làm cho đó bỏ đăng

    Cho lê quên lựu, cho trăng quên đèn.

    -

    Ai làm cho đó xa đây

    Cho chim chèo bẻo xa cây măng vòi

    Anh ơi nghĩ lại mà coi

    Tấm lòng em ở gương soi nào bằng

    Em đừng than ngắn thở dài

    Nghĩa em anh giữ nào phai tấc lòng

    Đôi ta đã tạc chữ đồng

    Tử sinh, sinh tử một lòng có nhau.

    -

    Ai lên ta nhắn với mình

    Đừng quên ngãi cũ, đừng khinh ta nghèo

    Đường xa rú rậm cheo leo

    Nhớ khi ăn đọt cùng trèo Ba Xanh.

    -

    Ai ngờ ra dạ bạc đen

    Say bên nhan sắc bỏ bên ngãi tình

    Để cho em vò võ một mình

    Tương tư khắc khoải, bệnh thất tình đầy vơi?

    Trách thân mà lại giận trời..

    -

    Ai ơi trẻ mãi ru mà

    Càng đắn đo lắm, càng già mất duyên.

    -

    Ai về ai ở mặc ai

    Thiếp như sầu đượm thắp hoài năm canh.

    -

    Ai về đợi với em cùng

    Thân em nay Bắc, mai Đông một mình

    Chi rằng ruộng tốt đồng xanh

    Vui cha vui mẹ, vui anh em nhà.

    -

    Ai về nhắn hỏi cô Ba:

    Năm nay mười tám hay là đôi mươi?

    Để ta so tuổi hai người

    Thử xem có được tốt đôi chăng là?

    -

    Ân tình chưa đặng bao lâu

    Tằm sao lại bỏ nghĩa dâu hỡi tằm.

    -

    Ăn cơm chống đũa chờ Anh

    Mảng sầu nhân nghĩa mình xem như chàm.

    -

    Ăn trầu chọn lấy cau khô

    Trèo lên Ba Dội có cô bán hàng

    Cô bán hàng lòng cô buồn bã

    Bóng xế chiều bóng ngả về tây

    Đợi cô ba bảy hai mốt năm nay.

    -

    Ăn trầu chọn lấy cau khô

    Trèo lên Ba Dội có cô bán hàng

    Cô bán hàng lòng cô buồn bã

    Bóng xế chiều bóng ngả về tây

    Đợi cô ba bẩy hai mốt năm nay.

    -

    Anh cầm sào cho giỏi

    Anh bỏ ống dọi cho thông

    Chàng ơi, thuyền lướt giữa dòng

    Tố dông ai mược tố, đững có dông bỏ nàng.

    -

    Anh chê thao anh mặc lụa tơ tằm

    Anh xa em không lựa tháng không rằm mà xa.

    -

    Anh chèo thuyền ra biển

    Anh câu con cá diễn ba gang

    Đem lên Hòn Gió thăm nàng

    Bệnh tình mau mạnh, kết đàng nghĩa nhân.

    -

    Anh có thương em thì thương cho trót

    Có trục trặc thì trục trặc cho luôn

    Đừng làm theo thói ghe buồm

    Nay về, mai ở cho buồn dạ em.

    -

    Anh đâu phải mê bông quế

    Mà bỏ phế cái bông lài

    Quế thơm ban ngày, lài ngát ban đêm.

    -

    Anh đây quyết câu cua

    Dù ai câu rắn, câu rùa mặc ai.

    -

    Ai đem cô gái sang sông

    Để cho cô gái chạy theo chồng giàu

    Ai làm cho bướm lìa hoa

    Cho chim xanh nỡ bay qua vườn hồng

    Ai đi muôn dặm non sông

    Để ai chất chứa sầu đong vơi đầy

    Ai xin anh lấy được mình

    Để anh vun xới ruộng tình cho xanh

    Ai xin mình lấy được anh

    Bõ công bác mẹ sinh thành ra em

    Anh đi đường ấy xa xa

    Để em ôm bóng trăng tà năm canh

    Nước non một gánh chung tình

    Nhớ ai ai có nhớ mình hay chăng?

    Ấy ai dắt mối tơ mành

    Cho thuyền quen bến cho anh quen nàng

    Tơ tằm đã vấn thì vương

    Đã trót dan díu thì thương nhau cùng

    Anh về em nắm cổ tay

    Em dặn câu này anh chớ có quên

    Đôi ta đã trót lời nguyền

    Chớ xa xôi mặt mà quên mảng lòng.

    -

    Anh đi đường ấy xa xa

    Để em ôm bóng trăng tà năm canh

    Nước non một gánh chung tình

    Nhớ ai, ai có nhớ mình hay chăng?

    -

    Anh đi gìn giữ nước non

    Tóc xanh em đợi, lòng son em chờ

    Anh đi ra lính Cụ Hồ

    Con sông, con hói, con đò đưa anh

    Đói lòng cơm nắm giở ra

    Chia nhau lót dạ, ngủ qua đêm dài

    Nhìn nhau lặng tiếng im hơi

    Cành cây gió động, mưa rơi ướt đầu

    Nằm đây bố trí bên nhau

    Súng ơi! Có rét chui đầu vào chăn!

    -

    Anh đi lọng lụa ba bông

    Bỏ em cấy mướn giữa đồng nắng trưa.

    -

    Anh đi lúa chửa chia vè

    Anh về lúa đã chín hoe cả đồng.

    -

    Anh như nút, em như khuy

    Như mây với núi, biệt ly không đành.

    -

    Anh quyết lên non tìm con chim lạ

    Chớ chốn thị thành chim chạ thiếu chi

    -

    Anh về, em chẳng dám cầm

    Dang tay đưa bạn, ruột bầm như dưa

    Anh về người Huế lâu vô

    Vẽ tranh họa đồ để lại cho em

    Anh về, em túm vạt áo em la làng

    Bỏ chữ thương, chữ nhớ lại giữa đàng cho em.

    -

    Bao giờ cây chuối có cành

    Cho sung có nụ, cho hành có hoa

    Bao giờ chạch đẻ ngọn đa

    Sáo đẻ dưới nước thì ta lấy mình

    Bao giờ cây cải làm đình

    Gỗ lim thái ghém thì mình lấy ta.

    -

    Bắc thang lên hái hoa vàng

    Vì ai cho thiếp biết chàng từ đây

    -

    Bắc thang lên hỏi trăng già

    Phải chăng phận gái mưa sa giữa trời

    May ra gặp được giếng khơi

    Vừa trong vừa mát lại nơi thanh nhàn.

    -

    Bây giờ mận mới hỏi đào

    Vườn hồng đã có ai vào hay chưa?

    Mận hỏi thì đào xin thưa:

    Vườn hồng có lối nhưng chưa ai vào.

    -

    Chiều chiều mang giỏ hái dâu

    Hái dâu chả hái, hái câu ân tình

    -

    Chồng ta áo rách ta thương

    Chồng người áo gấm xông hương mặc người.

    -

    Có đêm thơ thẩn một mình

    Ở đây thức cả năm canh rõ ràng

    Có đêm tạc đá ghi vàng

    Ngày nào em chả nhớ chàng, chàng ơi.

    -

    Cô kia cắt cỏ một mình

    Cho tôi cắt với chung tình làm đôi

    Cô còn cắt nữa hay thôi

    Cho tôi cắt với làm đôi vợ chồng.

    -

    Dẫu cho đá nát vàng phai

    Trăm năm duyên nợ chẳng phai chút nào.

    -

    Đôi ta như cái đòng đòng

    Đẹp duyên nhưng chẳng đẹp lòng mẹ cha.

    -

    Đồng ta trước buổi anh đi

    Đất chưa cày ải, mạ thì chưa gieo

    Bây giờ ruộng đã kín bèo

    Lúa xanh một dải lượn theo núi đồi

    Mong anh giữ vững biển trời

    Quê nhà đã có em rồi, đừng lo.

    -

    Em thời đi cấy ruộng bông

    Anh đi cắt lúa để chung một nhà

    Đem về phụng dưỡng mẹ cha

    Muôn đời tiếng hiếu người ta còn truyền.

    -

    Gái thương chồng đang đông buổi chợ

    Trai thương vợ nắng quái chiều hôm.

    -

    Hôm qua tát nước đầu đình

    Để quên chiếc áo trên cành hoa sen

    Em được thì cho anh xin

    Hay là em để làm tin trong nhà.

    -

    Hỡi cô tát nước đầu làng

    Sao cô múc ánh trăng vàng đổ đi

    -

    Hỏi xa anh lại hỏi gần

    Hỏi em phỏng độ đương xuân thế nào

    Thấy em là gái má đào

    Lòng anh chỉ muốn ra vào kết duyên

    -

    Không thương nỏ nói khi đầu,

    Làm chi dan díu giữa cầu mà buông

    -

    Làm chi trong dạ ngập ngừng

    Đã có nơi đấy thì đừng nơi đây

    Thôi đừng bắt cá hai tay

    Cá thì xuống bể, chim bay về ngàn.

    -

    Mẹ già anh ở nơi nao?

    Để em tìm vào hầu hạ thay anh.

    -

    Một chờ, hai đợi, ba trông

    Bốn thương, năm nhớ, bảy tán chín mong, mười tìm.

    -

    Muốn sang nhưng ngại vắng thuyền

    Muốn về bến nớ, nhưng duyên lỡ rồi.

    -

    Nguồn ân bể ái hẹn hò

    Một ngày nên nghĩa chuyến đò nên quen

    Công cha nghĩa mẹ thiếp đền

    Xin chàng đừng có kết duyên chốn nào

    Xin đừng đứng thấp trông cao

    Xin đừng tơ tưởng chốn nào hơn đây

    Xin đừng tham gió bỏ mây

    Tham vườn táo rụng bỏ cây nhãn lồng

    -

    Nhớ khi rửa bát cầu ao

    Ta cầm nắm đũa ta trao cho mình

    Nhớ khi ngồi quán ngồi đình

    Ngồi phủ ngồi huyện có mình có ta

    Nhớ khi ngồi gốc cây đa

    Vặt nắm cỏ gà thề nguyện chỉ thiên

    Nhớ khi chiếc đũa đồng tiền

    Bẻ tam bẻ tứ kết nguyền cùng nhau

    Nhớ khi mình trước ta sau

    Có một miếng trầu cũng xẻ làm hai

    Bây giờ mình đã nghe ai

    Đi qua ghé nón chạm vai không chào

    Một là vô ý không chào

    Hai là mình có nơi nào mình quên.

    -

    Những là lên miếu xuống nghè

    Để tôi đánh trúc đánh tre về trồng

    Tưởng rằng nên đạo vợ chồng

    Nào ngờ nói thế mà không có gì.

    -

    Nụ tầm xuân nở ra xanh biếc

    Em có chồng anh tiếc lắm thay

    Gặp đây anh nắm cổ tay

    Anh hỏi câu này: Có lấy anh không?

    -

    Ớt nào là ớt chẳng cay

    Gái nào là gái chẳng hay ghen chồng

    Vôi nào là vôi chả nồng

    Gái nào là gái có chồng chẳng ghen.

    -

    Sông sâu ngựa lội ngập kiều,

    Dù anh có phụ còn nhiều nơi thương.

    -

    Sự đời nước mắt soi gương

    Càng yêu nhau lắm càng thương nhớ nhiều.

    -

    Tay bưng dĩa muối chấm gừng

    Gừng cay muối mặn xin đừng bỏ nhau.

    -

    Thật thà cũng thể lái trâu

    Yêu nhau cũng thể nàng dâu mẹ chồng.

    -

    Thấy em đẹp nói đẹp cười

    Đẹp người đẹp nết ra vào đoan trang

    Vậy nên anh gửi thư sang

    Dù sao anh quyết lấy nàng mà thôi.

    -

    Theo cha theo mẹ đã đành

    Theo đôi theo lứa mới thành thất gia.

    -

    Thương anh, em để ở đâu

    Để trong cuốn sách để đầu trang thơ

    Thương em, anh để ở đâu

    Để trong tay áo lâu lâu lại dòm.

    -

    Thương em hồi áo mới may

    Bây giờ áo rách thay tay vá quàng

    Trăm năm duyên nghĩa vẹn toàn

    Dầu thương áo rách vá quàng cũng thương.

    -

    Thương nhau mấy núi cũng trèo

    Mấy sông cũng lội, mấy đèo cũng qua.

    -

    Tiện đây ngồi gốc cây đa

    Bứt nắm cỏ gà làm nắm chỉ thêu

    Đã yêu áo rách cũng yêu

    Cỏ gà khéo lựa, cũng thêu lên rồng.

    -

    Ước gì ta lấy được nàng

    Để ta mua gạch Bát Tràng về xây

    Xây dọc rồi lại xây ngang

    Xây hồ bán nguyệt cho nàng rửa chân.

    -

    Vượt sông anh chở em sang

    Bến trơn, em rắc trấu vàng anh qua

    Đêm nay đường trải trăng già

    Hành quân vẫn nhớ bến phà quê em.

    -

    Yêu nhau chẳng lấy được nhau

    Con lợn bỏ đói, buồng cau bỏ già

    Bao giờ xum họp một nhà

    Con lợn lại béo, cau già lại non

    -

    Yêu nhau chẳng quản lầm than

    Mấy sông cũng lội, mấy ngàn cũng qua.

    -

    Hai hào một mớ rau non,

    Giá đắt không bán cô còn đi đâu?

    Nghiêng nghiêng vành nón đội đầu,

    Cô vượt qua cầu, gánh chạy bon bon.

    Cô rằng: Được gánh rau non,

    Dành cho bộ đội, chứ còn đi đâu!


    Trên trời chiền chiện bay cao

    Dưới sông tiếng hát ngọt ngào như mơ:

    Sông Cầu nước chảy lờ đờ,

    Đôi ta thương nhớ bao giờ cho nguôi!


    Nhớ anh, em tát gàu đôi,

    Nước xanh có ánh sao rơi trong gàu.

    Máy bay Mỹ lượn trên đầu,

    Em vẫn giục gàu tát ánh sao rơi.

    Máy bay giặc Mỹ tan rồi,

    Em lại cất lời điệu hát xa xưa:

    Sông Cầu nước chảy lờ đờ,

    Đôi ta thương nhớ bao giờ cho nguôi!


    Minh họa:

    [​IMG]
     
    Last edited by a moderator: 8 Tháng mười một 2019
Từ Khóa:

Chia sẻ trang này

Đang tải...