Theo truyền thuyết, ngày Thất Tịch tức ngày 7/7 âm lịch, ngày duy nhất trong năm mà vợ chồng Ngưu Lang và Chức nữ được chim Ô - Quạ và chim Thước - Khách kết cánh làm cầu Ô Thước giúp họ vượt sông Ngân Hà để gặp nhau. Giọt nước mắt mừng vui ngày tương ngộ nhỏ xuống trần gian hóa giọt mưa ngâu. Dưới đây là tổng hợp những bài thơ hay về ngày thất tịch, thơ về lễ thất tịch cho các bạn tham khảo. Thất tịch mưa ngâu, ăn một chén chè đậu đỏ, người yêu nhau sẽ lại về bên nhau. Thơ thất tịch không mưa Em không người dệt vải Sao anh là ngưu lang Tháng bảy ơi, tháng bảy đa mang Mưa bong bóng phập phồng nỗi nhớ ST. Thất tịch năm nay liệu có mưa? Ta ngồi vọng nguyệt nghĩ chuyện xưa Ba năm mặn nồng ai còn nhớ? Sầu niệm chia ly, lệ có thừa ST. Trộm một buổi tham vui Đổi một đời nhung nhớ Từ đó phương nam bắc Hai đoạn của địa cầu Gặp nhau cũng tương tư Xa nhau cũng nhung nhớ ST. Thất tịch không mưa Thất Tịch trời chẳng mưa Lòng dâng đầy nỗi nhớ Nhớ mà không gặp gỡ Ôi thôi Thất Tịch buồn Nếu Thất Tịch mưa tuôn Thì khóc ròng vì chán Cái số mình nó hạn Nên chẳng thích mưa đâu Giả dụ có mưa Ngâu Thì ở nhà nằm ngủ Còn mà đang ủ rủ Nhìn nắng chắc lại vui Số mình nhọ quá rồi Người thương còn không có Người cũ thì buông bỏ Thích thầm cũng chả cần Mưa nắng chẳng phân vân Mặc chàng Ngưu cô Chức Lòng mình đang buồn bực Ôi ngày Thất Tịch buồn! Tác giả: Nguyễn Thanh Hằng Đêm thất tịch Sao anh lại ngỏ lời vào tháng ngâu Tháng kiêng kị với bao điều phải tránh Để em buồn trong âu lo vương vấn Em sợ mình sẽ như nàng Chức Nữ Cứ mỏi mòn trong chia cách biệt ly Em cũng lo anh sẽ như Ngưu Lang Chẳng thể vượt dòng sông Ngân sóng cuộn? Em yêu ơi, nắm tay anh đừng sợ Em nhìn kìa, đêm nay đêm Thất Tịch Dòng Ngân Hà đang cuộn sóng dâng cao Bầy chim nhỏ đã kết cầu Ô Thước Giúp Ngưu Lang vượt sóng dữ sang sông Gặp Chức Nữ trong vỡ òa hạnh phúc Giọt lệ mừng nhỏ xuống hóa ngâu rơi.. Tháng ngâu về, trời chợt nắng, chợt mưa Vương chút nắng má em bừng ửng đỏ Dính chút mưa ánh mắt biếc long lanh Ngâu vậy đấy, đâu có gì kiêng kỵ Toàn những điều tốt đẹp tạo nhân duyên Ở trần gian không có cầu Ô Thước Thì chúng mình sẽ gắn kết cùng xây Để ngày nào cũng là ngày tương ngộ Như bây giờ và mãi mãi về sau. ST. Thơ về đêm thất tịch Nghe bà kể chuyện ngày xưa Ngưu Lang - Chức Nữ làm mưa khóc tình Chức là tiên nữ cung đình Chăm lo dệt vải thâm tình lắm thay Ngưu là thần ở trên mây Chăn trâu cắt cỏ hàng ngày thổi tiêu Vô tình vừa gặp đã yêu Chàng say tài sắc nàng phiêu khúc đàn Hoa chưa kịp nở đã tan Ngọc Hoàng nổi giận sẵn sàng chia ly Hỏi sao nên tội tình gì Hóa ra chỉ tại một khi yêu rồi Ngưu thời xao nhãng chăn nuôi Chức thời quên dệt ngược xuôi ngóng chờ Yêu nhau có lúc ngẩn ngơ Nhớ nhung mong ngóng đến giờ gặp nhau Thần Tiên bất tử trước sau Hai người vĩnh viễn đầu cầu cách xa Này là một dải ngân hà Có con sông rộng tên là sông Ngân Kẻ đầu sông kẻ cuối sông Nhớ nhau giờ cũng ngóng trông được gì Trái tim nào có phân ly Nhưng cầu không có lấy gì để qua Ngọc Hoàng ân xá gần xa Ban cho Ô Thước* bắc qua làm cầu Ban cho tháng bảy gặp nhau Một ngày duy nhất có cầu hiện lên Chọn ngày mùng bảy kêu tên Ngưu Lang - Chức Nữ đôi bên đến rồi Xa nhau trọn cả kiếp đời Đến khi gặp mặt một lời vẫn yêu Tình chàng ý thiếp bao nhiêu Một ngày chẳng đủ sớm chiều chia tay Long lanh giọt lệ vơi đầy Khóc sao cho thỏa đắng cay trong lòng Lệ rơi thành giọt mưa trong Âm thầm nhỏ xuống nghẹn lòng thế gian Người thường cũng biết xót than Gọi cơn mưa lệ dâng tràn là Ngâu Tháng ngày đều bảy gặp nhau Mưa Ngâu luôn đổ âu sầu khắp nơi Ông bà Ngâu phải đi rồi Cây cầu biến mất thế thôi cũng đành Lại về một nửa chòng chành Ngân hà còn đó bao quanh đất trời Chàng một nơi thiếp một nơi Hẹn ngày Thất Tịch ta thời gặp nhau. Tác giả: Vũ Yến Vũ. Thơ hay về thất tịch Đêm Thất Tịch sao mà lãng mạng Ngưu Lang Chức Nữ cùng nói cùng cười Cùng say với chén nguyệt đồng Cùng nhau tình tứ đêm trời Kết duyên hạnh phúc cả năm một lần Cô độc làm sao đêm Thất tịch Gặp gỡ hàn quyên mỗi dịp này Ngưu Lang Chức Nữ còn nồng ấm Chỉ ta say men uống rượu nồng Tự hỏi duyên tình ở nơi đâu. ST. Ngâu Một giọt mưa thu mấy giọt sầu Nước đời tan hợp nghĩ mà đau Vì không một bước qua cầu thước Chỉ để ngàn thu thấm lệ ngâu Ngọn nước hững hờ đành rẽ lứa Mối tình vơ vẩn vẫn giam nhau Cái đêm thất tịch đêm gì nhỉ? Ngoảnh lại ngân hà lệ chứa sâu.. Tác giả: Á Nam Trần Tuấn Khải Ngưu Lang Chức Nữ Thất tịch mùa Ngâu mới đi qua Sông Ngân còn đẫm giọt thu ba Ngưu Chức đã người đi kẻ ở Một năm vò võ nỗi chia xa. Câu chuyện tình buồn lắm khổ đau Trời đày đôi lứa biệt ly nhau Ngưu Lang mê đắm men tình ái Ngọc Hư chểnh mảng để trâu vào. Chức Nữ tương tư tiếng tiêu buồn Khung cửi mơ màng mộng vấn vương Thiên quy ngăn cách đôi bờ nhớ Lặng lẽ nhìn nhau giữa đoạn trường. Đông mãn xuân sang hạ trĩu nặng Thu về mỏi mắt đợi mùa ngâu Mong đàn ô thước từ dương thế Thương xót tình chung nối nhịp cầu. Trần gian thượng giới khác gì đâu Cũng thương cũng nhớ cũng chờ nhau Cũng buồn cũng khóc sầu ly biệt Cũng tiếc cũng đau cũng nghẹn ngào. Mỗi năm chỉ được gặp một lần Nên lệ chung tình mới tràn dâng Nước mắt đong đầy đêm tháng bảy Thành giọt mưa rơi lạc cõi trần. Em ở nơi này cũng nhớ nhung Mòn mỏi chờ giây phút tương phùng Nước mắt xóa tan niềm hận tủi Men tình sưởi ấm cả ngàn đông. Tim em là cả một trời thương Là hoa trải thảm cuối con đường Đón bước người về trong sương lạnh Lối mộng em chờ lúc đêm buông. Mãi mãi lòng em chỉ có anh Anh là khát vọng của ngày xanh Không trái ngang nào ngăn cấm được Ghi khắc vào tim chữ chân thành. Tác giả: Diệp Ly Thất tịch Ngân chúc thu quang lănh họa bình Khinh la tiểu phiến phác lưu hùynh Thiên giai dạ sắc lương như thủy Tọa khán Khiên Ngưu Chức Nữ tinh Tác giả: Đỗ Mục Dịch nghĩa Ngọn nến bạc, toả ra ánh sáng thu, chiếu lên bức bình phong giá lạnh Chiếc quạt lụa nhỏ mềm xua đập những con đom đóm bay Trên thềm trời , màu đen mát mẻ như nước Nằm trông sao Khiên Ngưu và sao Chức Nữ Dịch thơ Đêm Thất Tịch Nến soi bức họa, lạnh đêm thâu Quạt lụa xua hoài lũ đóm bâu Màu tối thềm trời như nước mát Nằm trông Ả Chức gặp chàng Ngâu Dịch & thơ: Trần Trọng San Thất tịch Yên tiêu vi nguyệt đạm trường không, Ngân Hán thu kỳ vạn cổ đồng. Kỷ hứa hoan tình dữ ly hận, Niên niên tịnh tại thử tiêu trung. Tác giả: Bạch Cư Dị Dịch thơ: Trời lặng trăng mờ giữa bóng mây, Muôn đời Ngân Hán chẳng đổi thay. Bao hoan tình cùng hờn ly biệt, Mỗi năm đều hợp tại đêm này. Người dịch: Nguyễn Quảng Đạt Thất tịch Bi hoan ly hợp ngộ tiên trù, Thử tịch hà kham vấn Nữ, Ngưu. Ô Thước hữu kiều niên nhất dạ, Minh Hoàng luyến chẩm nhật tam thu. Không liên để sự truyền thanh giản, Bất giải nhân gian thán bạch đầu. Ngã diệc tình si trung vị lão, Ngân Hà viễn vọng tứ du du. Dịch nghĩa Chuyện tan hợp buồn vui cũng đã lỡ rồi Ðêm nay không nỡ hỏi Chức Nữ, Ngưu Lang Cầu Ô Thước một năm chỉ bắc một đêm Vua Minh Hoàng nhớ chuyện cung trăng mơ một ngày dài như ba năm Chuyện tình thương tiếc còn truyền sử sách Người đời không hiểu cứ than thở vì tới tuổi già Ta cũng si tình mãi Ngóng hướng dòng Ngân Hà, nghĩ ngợi miên man Tác giả: Nguyễn Phúc Ưng Bình. Tương tư Hồng đậu sinh nam quốc Xuân lai phát kỷ chi Nguyện quân đa thái hiệt Thử vật tối tương ti. Dịch nghĩa Đậu đỏ sinh ở phương nam Mùa xuân đến, nẩy bao nhiêu cành Xin chàng hãy hái cho nhiều Vật ấy rất gợi tình tương tư. Tác giả: Vương Duy Lục bát mưa Ngâu Tháng ngâu ngồi đếm mưa ngâu Giọt vui vụn gãy đan mau giọt sầu Giọt nào nhỏ ướt mái đầu Làm cho tóc rối dãi dầu gió mưa Giọt nào vương đậu mành thưa Ta ngồi trông hạt mưa trưa mà buồn Giọt nào ướt cánh chuồn chuồn Cho ta thương cảm chuồn buồn giống ta Giọt nào nhỏ trúng tim ta Để ta xao xuyến, hát ca, bồi hồi Giọt nào nhỏ xuống bên đồi Sắn khoai tươi tốt, mâm xôi được mùa Giọt nào nhỏ xuống mái chùa Lẫn trong tiếng gió chuông chùa ngân nga Giọt nào nhỏ xuống bài ca Để nhòe con chữ điệu ca lạc vần Giọt nào cứ đổ rần rần Xóa đi mọi thứ bụi trần bi ai Giọt nào nhỏ xuống bờ vai Oằn lưng Mẹ gánh rộng dài yêu thương Giọt nào nhỏ xuống sông Tương Con thuyền trôi dạt mù sương bến bờ Giọt nào rơi rớt hững hờ Trên bàn tay nhỏ, trên bờ vai em Giọt nào buồn rớt êm êm Vương trên mắt liễu, môi mềm nhớ mong Giọt nào Chức Nữ ngóng trông Cây cầu Ô Thước vượt sông Ngân Hà Giọt nào rớt xuống tan ra Thấm vào vạt áo của ta với người Giọt nào làm ướt nụ cười Trong ngày tương ngộ mảnh đời lạc nhau Giọt nào nhỏ xuống bờ lau Vua Đinh Bộ Lĩnh cờ lau dựng thành Giọt nào nhỏ xuống mái tranh Tiếng kêu lộp bộp năm canh chưa ngừng Giọt nào nhỏ xuống cánh rừng Để chim ướt tổ rưng rưng nỗi buồn Giọt nào khoan nhặt nhẹ tuôn Cứ rơi tí tách nỗi buồn nặng mang Giọt nào rắc giữa nắng vàng Như tơ lụa óng nhẹ nhàng buông lơi Giọt nào lúc nặng lúc vơi Vui buồn trộn lẫn chơi vơi trong lòng Giọt nào rơi xuống giữa dòng Sông sâu nuốt chửng vào lòng còn đâu Giọt nào rớt xuống giếng sâu Hóa thành giếng ngọc mái đầu nghiêng soi Giọt nào tình cảm sóng đôi Thương vay những giọt đơn côi một mình Giọt nào nhỏ xuống mái đình Cong cong cánh phượng ấm tình thôn quê Giọt nào hạnh phúc đề huề Gia đình sum họp chẳng hề cách xa Giọt nào chia rẽ đôi ta Hai đầu nỗi nhớ câu ca ướt nhòe Giọt nào rơi phủ cành hòe Thúc cây nảy nụ mễ hòe thuốc hay Giọt nào rơi xuống bàn tay Để xem nỗi nhớ lắt lay thế nào Giọt nào cứ hát lao xao Trên bờ môi mọng ngọt ngào tươi xinh Giọt nào rơi lúc bình minh Cho sương ướt đẫm giọt tình giăng giăng Giọt nào lạnh tựa như băng Xua tan nóng hạ để mang thu về Giọt nào êm ái vỗ về Cho vơi nỗi nhớ triền đê, cánh diều Giọt nào gieo cảnh tiêu điều Mong manh liếp mỏng căn lều vẹo xiêu Giọt nào mang nặng tình yêu Gieo vào nỗi nhớ sớm chiều khôn nguôi Giọt nào như đũa lệch đôi Ngắn dài so đọ một thôi không ngừng Giọt nào rơi xuống giữa chừng Vướng mây ngăn lối lưng chừng trời xanh Giọt nào nhỏ nhẹ yến oanh Như hoa nở trắng cây chanh ngoài vườn Giọt nào rơi cứ chờn vờn Giống như cánh bướm rập rờn bên hoa Giọt nào rơi nhẹ qua loa Chẳng làm ướt lá, tươi hoa bao giờ Giọt nào rơi xuống bất ngờ Dày thêm nỗi nhớ ngày chờ tháng trông Giọt nào chẳng ngóng chẳng mong Mà sao cứ rớt lưng còng mẹ tôi Giọt nào vương mắt chị ơi Để cho nhòa lệ đầy vơi một mình Giọt nào rớt cánh lục bình Sóng xô, gió đảy, rập rình nổi trôi Giọt nào rơi mãi không thôi Để cho tan hết mồ hôi nhọc nhằn Giọt nào rơi nặng đằm đằm Khía vào buốt nhói như dằm trong tim Giọt nào khiến mắt lim dim Trôi vào giấc mộng hoa sim tím đồi Giọt nào nhỏ xuống bồi hồi Như ai ngóng đợi đứng ngồi chẳng yên Giọt nào mang lại bình yên Ríu ra ríu rít chim khuyên gọi bày Giọt nào nhỏ xuống luống cày Cho mềm đất rắn đường cày cha tôi Giọt nào rớt xuống đơn côi Đong đầy nỗi khát cả đời chờ mong Giọt nào rơi xuống đồi thông Gió reo vi vút ta không nỡ rời Giọt nào quét xuống tơi bời Cánh hoa bầm dập cho đời nát bươm Giọt nào rơi xuống vườn ươm Thúc mầm mau nảy hoa đơm đầy cành Giọt nào rơi vỡ tan tành Như gương vỡ vụn mong lành được chăng Giọt nào làm mũi cay hăng Thương vay chị Nguyệt cung trăng xa chồng Giọt nào rơi xuống vườn hồng Cốm xanh chờ đợi trái hồng tỉnh mơ Giọt nào rơi mảnh như tơ Con tằm kéo kén nằm mơ lụa mềm Giọt nào lặng lẽ rơi đêm Bông quỳnh ướt cánh tay mềm em che Giọt nào rớt xuống bụi tre Kẽo ca kéo kẹt lặng nghe mà sầu Giọt nào rơi xuống giàn bầu Râu tôm đang đợi ruột bầu nấu canh Giọt nào rơi xuống luống hành Thúc mau lớn củ thành hành bình vôi Giọt nào nhỏ xuống chia đôi Nửa vương mi mắt nửa đòi môi xinh Giọt nào cứ nhỏ linh tinh Chẳng nhằm đích đến mà tình cũng không Giọt nào giấu nhớ vào trong Để mà cứ nói chẳng mong bao giờ Giọt nào lạc bước trong mơ Cho em mộng đẹp se tơ hồng điều Giọt nào lỡ trút con diều Khiến diều lạc gió liêu xiêu trên đồng Ngưu Lang, Chức Nữ tình nồng Sao trời chia cách bởi dòng sông Ngân Mong sao Thất Tịch chóng gần Trên cầu Ô Thước một lần gặp nhau Trời mưa lúc nhạt lúc mau Gieo câu lục bát mưa ngâu xếp vần Còn vương những giọt xa gần Giọt nào chưa đếm khất lần mùa sau. Tác giả: Trần Thanh Xuân Xem thêm: Viết bài kiếm tiền tại nhà Thất tịch không mưa có ý nghĩa gì