Tìm Hiểu Về Nguồn Gốc Của Bánh Mì

Thảo luận trong 'Cuộc Sống' bắt đầu bởi Thuỳ Chi, 1 Tháng năm 2019.

  1. Thuỳ Chi

    Thuỳ Chi Well-Known Member

    Bài viết:
    Tìm chủ đề
    387
    Bánh mì hay còn viết là bánh mỳ, là lương thực quan trọng trên thế giới, đặc biệt là tại phương Tây và các nước trồng lúa mì. Bánh mì tại những nơi này, là lương thực để ăn hàng ngày. Bánh mì được làm từ bột mì, nước, thường có thêm men và muối, đôi khi có các loại hạt khác, sau đó thì đem nướng.

    Lúa mì được trồng bởi người nông dân, người dân thu thập ngũ cốc và dự trữ để sử dụng. Lúa mì phát triển ở vùng Lưỡng Hà (Mesopotamia, "giữa hai con sông") và Ai Cập. Ban đầu, nó chỉ được dùng làm lương thực để ăn hàng ngày. Các loại ngũ cốc khi ẩm ướt sẽ nảy mầm sản sinh ra nhiều giống hơn.

    Bánh mì đầu tiên được làm từ ngũ cốc và hạt giống thu hoạch từ tự nhiên mà có. Người ta phát hiện ra rằng các loại ngũ cốc này có thể tạo thành khối khi trộn với "bột" và nước. Nó được đúc thành bánh, phơi nắng cho khô hoặc nướng trong than.

    Khoảng 1000 trước Công nguyên, quá trình lên men đã được phát hiện. Người ta tin rằng một số bột bánh mì để lâu bên ngoài thỉ sẽ có các bào tử nấm men tự nhiên, gây ra quá trình lên men. Điều này làm cho bột nở ra, có bong bóng khí. Sau đó kĩ thuật làm bánh mì ngày càng phát triển về kĩ thuật, nên nó nhanh chóng lây lan sang các nước có chung biên giới Địa Trung Hải (Mediterranean Sea, "biển giữa vùng đất").

    Ai Cập đã phát triển một lò nướng đất sét hình trụ để cải thiện kỹ thuật, và những người La Mã (Romans) đã kết hợp bột chua khô với nước bỏ thêm vào bột để có chiếc bánh ngon hơn. Một số nền văn minh khác như người Inca, người Mỹ bản địa, và nền văn hóa châu Á, Ấn Độ và châu Phi cũng đã phát triển kỹ thuật nướng bánh mì, hoặc bánh mì như một chiếc bánh ngô, Chappatis, Naan, Roti và Mealie. Bánh mì và lúa mì đặc biệt quan trọng ở Rome, nơi cho rằng bánh mì quan trọng hơn thịt. Các nhà nước phúc lợi xã hội La Mã đã phân phối ngũ cốc cho những người sống ở Rome.

    Trong lịch sử, tình trạng kinh tế của một người có thể được đánh giá bởi màu sắc của bánh mì họ ăn. Bánh mì sẫm màu hơn nghĩa là thuộc tầng lớp thấp hơn. Bởi vì bột màu trắng tốn kém và khó khăn tìm nên thành phần chủ yếu sẽ nhiều ngũ cốc. Ngược lại, bánh mì màu sẫm thì đắt tiền hơn, hương vị ngon hơn và giá trị dinh dưỡng cao hơn.

    Trong thời gian lễ Vượt Qua, những người Do Thái chỉ ăn bánh mì không men. Có thời kì, người Hồi giáo không bán bánh mì, nhưng lại làm ra nó để tặng người khác, vì họ cho rằng bánh mì là một món quà từ Allah.

    Trong thời Trung cổ (Middle Ages/ Medieval Period), bánh mì là một trong những loại thực phẩm mà ăn người nghèo dủng trong các thời kỳ đen tối (Dark Ages).

    Cách sản xuất bánh mì đã được cải tiến ra sau cơn sốt năm 1850, khi các nhà đầu bếp Mỹ cải thiện cách nướng bánh. Nấm men khác nhau được làm từ đường, khoai tây và hoa bia đã được sử dụng, và nhà máy đến từ Hungary vào năm 1880 cải thiện năng suất bột.

    Công nghê làm bánh mì chỉ được thực hiện bằng tay cho đến khi có sự chuyển biến sang hướng cơ giới hóa khoảng năm 1910. Các ổ bánh mì đầu tiên xuất hiện giữa những năm 1920. Năm 1928, Otto Rohwedder, máy thái bánh mì lần đầu tiên được trưng bày tại hội chợ thương mại bánh ở Mỹ. Bánh mì thái lát và các ổ bánh mì trở nên phổ biến hơn trong những năm 1960s trong các siêu thị, và các tiệm bánh nhà máy lớn phát triển mạnh. Người Pháp đã đem bánh mì barguette đến Việt Nam, và người Việt đã chế biến thành bánh mì kẹp thịt sau này.

    Ngày nay, có nhiều loại bánh mì với kích thước, hình dáng, mùi vị khác nhau để cho chúng ta lựa chọn. Bánh mì không chỉ đơn thuần giản là một loại thực phẩm. Nó còn là thành phần chính của một bữa ăn cho gia đình và bạn bè với mọi người, với những giá trị lợi ích dinh dưỡng giúp đóng góp vào một lối sống lành mạnh.

    Tóm tắt hành trình bánh mì: Lưỡng Hà - Ai Cập - Địa Trung Hải - La Mã - Châu Á/Ấn Độ/Châu Phi/Inca (Mỹ bản địa) - Việt Nam.
     
Từ Khóa:
Đang tải...