Tuyệt Chiêu Của Gái Bán Tình Phủ Lý - Hà Nam

Thảo luận trong 'Tổng Hợp' bắt đầu bởi Bảo Long, 14 Tháng sáu 2019.

  1. Bảo Long

    Bảo Long Member

    Bài viết:
    Tìm chủ đề
    187
    Ăn chơi ở Phủ Lý

    Đêm đã về khuya kéo theo cái ảm đạm của buổi tối cùng những hạt mưa lâm thâm. Những người dân ở Phủ Lý – Hà Nam dường như đã chìm vào trong giấc ngủ. Nằm ngủ nghe tiếng cười hú hí của mấy bạn sinh viên rủ nhau đi đâu đó.

    Không ngủ được nên tôi tò mò đi cùng. Anh ơi đi đi thú vị lắm, không vui không lấy tiền, mà em khao anh, em vừa trúng lô xong! H nói với tôi bằng giọng nói hứng khởi. Trí tò mò của tôi càng lên cao. Chúng tôi là những con người lang thang trong đêm tối, tiếng chó sủa, tiếng lệt sệt của những bước chân trên đường, cùng với đó là tiếng cười hú hí của mấy bạn sinh viên.

    [​IMG]

    Đi được một đoạn H rẽ vào gõ cửa một quán tẩm quất, thuốc tắm NB. Quán nằm ngay sát cạnh đường và dường như sắp đóng cửa. "Đi muộn thế này ai mà dám tiếp nữa.. Thôi để mai đi..". H cố níu kéo trình bày và thủ thỉ vào tai ông chủ một điều gì đó tôi không hiểu.. Rồi chủ quán mời chúng tôi vào và đặt vấn đề ngay: "Tất cả là 5 người, vị chi là 350 ngàn, nhớ là 30 phút thôi, theo đúng quy định của quán là không cho" cái ngàn vàng "còn những cái kia thì thoải mái. Tôi cứ tưởng tẩm quất bình thường sẽ giúp tôi qua một ngày làm việc mệt mỏi nhưng không ngờ nó lại" tàng hình "thêm một dạng khác nữa.

    Chưa kịp bình tĩnh, tôi bỗng dưng giật mình khi nghe tiếng kêu của một nhân viên nữ, cô chạy ra gọi chủ quán, trong tình trạng quần áo xộc xệch:" Anh nói cho mấy anh ấy biết nội quy của quán đi.. "rồi lại chạy" tót "vào buồng.

    Chủ quán giải thích cho chúng tôi một lần nữa, kỹ càng hơn và có phần hơi thô:" Ở đây không cho phần dưới, còn phần trên thì thoải mái muốn làm gì thì làm, đừng có như mấy vị khách bên kia nhé! Đúng 30 phút phải ra, tôi sẽ tính giờ.. Được chứ! Nếu nhân viên không nhiệt tình thì gọi tôi xử lý.. "Chúng tôi chấp nhận.

    Bước chân vào trong tôi thấy một căn phòng khá rộng, gồm có 6 chiếc giường. Mỗi chiếc giường được che kín bằng những chiếc rèm. Chúng tôi được đề nghị cởi quần áo, cho đến khi chỉ còn lại trên người chiếc" quần nhỏ ". Tiếng hú hí của đám bạn tôi hòa lẫn những tiếng ngọt ngào của đám tiếp viên và cả tiếng ngã giá của khách làng chơi. Thậm chí cả những lời tâm sự riêng tư của những bạn trẻ đang yêu cũng được mang ra chia sẻ cùng tiếp viên.

    Cô gái phục vụ tôi tuổi tầm 20, khuôn mặt khá xinh. Tôi đang nghĩ tại sao cô gái phải làm cái nghề này thì cô đã sà vào tôi và nói" anh nằm xuống, em thư giãn cho anh ". Chắc anh biết quy định của quán rồi chứ. Tôi trả lời:" Rồi! Gớm, ai mà chẳng biết. Em làm thêm cái kia anh bao nha ".

    Không một câu trả lời, cô gái nói:" Dứt khoát là không. Nếu anh không thích em phục vụ thì gọi người khác ". Tôi đành dịu:" Anh trêu em tí, anh không cần em tẩm quất cho anh đâu, anh chỉ cần tâm sự với em được chứ ". Cô gái nhẹ nhàng nói" vâng ".

    Tôi đóng vai là một người thất tình, bị người yêu phản bội rồi nhờ cô gái khuyên." Quán này đông khách em nhỉ? Chắc bọn em phải làm việc vất vả lắm? "Cô gái liền tuôn ra một tràng:" Có những hôm rất đông khách, có hôm thì vắng tanh, buồn chết! Mà khách đến đây đủ các lứa tuổi. Nếu họ không ABC thì bọn em tẩm quất bình thường, tùy theo nhu cầu của khách. Còn cái kia thì bọn em chịu. Tôi hỏi lý do, cô trả lời cộc lốc: "Vì không thích, đơn giản vậy mà cũng không hiểu".

    Đang trò chuyện, bỗng dưng một cô tiếp viên lại chạy ra. Nửa trên của cô gái không mảnh vải che thân. "Em không làm chuyện đó, anh đọc nội quy đi". Ở trong quán có một bảng nội quy. Tôi không nhìn được rõ vì tấm rèm đã che khuất. Người khách làng chơi đang trong tình trạng không còn mảnh vải che thân nhẹ nhàng nói: "Xin lỗi! Gớm thế! Em như thế bố ai chịu được.. thôi vào làm tiếp đi".

    Tôi quay sang hỏi cô gái "Sao ở đây lại như vậy hả em?" Cô gái bộc bạch: "Chúng em chỉ làm khách quen thôi, và dưới sự chỉ đạo của ông chủ. Còn khách lạ thì không cho cái ngàn vàng đấy.. Mà sao anh hỏi nhiều thế? Nằm xuống em tẩm quất tiếp cho và anh nói chuyện của anh tiếp cho em nghe đi"

    Tôi gượng gạo nói: "Em à, anh không tin người yêu của anh lại phản bội mình. Anh níu kéo mà không được, anh cũng chẳng muốn làm người phản bội tình yêu.."

    Cô gái cười nghe có vẻ đắc chí: "Eo ôi! Thời buổi này sao lại có người như anh nhỉ? Thế anh đang phản bội đây còn gì? Gớm chết! Bọn em cũng quen tâm sự rồi. Có cả những người đang yêu, có cả những người có vợ.. nhưng chẳng có ai như anh! Mà anh đùa em đấy à? Hay là cớm! Họ muốn chia tay đơn giản vì không muốn tiếp tục níu kéo làm gì? Vô ích thôi, tìm người khác anh à. Quên đi, anh còn trẻ còn gặp nhiều lắm, thiếu gì? Đời còn dài, gái còn nhiều".

    Tôi cười nhoẻn miệng: "Em không hỏi lý do mà khuyên anh thôi đi ngay à?". Thế còn em, nếu em bị như vậy em sẽ ra sao? Mà sau này em có lấy chồng không nhỉ? "

    Cô gái cười:" Vì cuộc sống mà anh! Cùng những va vấp của cuộc đời đã đẩy em vào đây thôi. Em nghĩ đơn giản nếu ai chấp nhận được thì em lấy. Lấy đĩ về làm vợ chứ không ai lấy vợ về lầm đĩ hả anh? Mà mấy khi yêu đã lấy được nhau, họ trao thân gửi phận cho nhau rồi cũng chia tay dễ dàng mà anh?

    Ra về cùng nhóm sinh viên đứa thì kêu tiếc thiếu thời gian nếu không cũng ăn được nó. Đứa thì kêu cave tâm sự hay ra phết, ước gì người yêu mình tâm lý như thế.. Có bạn khoe chiến tích bằng những lời nói không tôn trọng..
     
    Zero thích bài này.
    Last edited by a moderator: 21 Tháng tám 2020
Từ Khóa:
Đang tải...